Nguyên Đỗ

Vẫn Mãi Thế!


 

Vẫn mãi thế, mùa Xuân về luôn mãi
Buổi tháng Ba hoa gạo nở khoe tươi
Tay vẫy tay ca múa hát xoang cười
Cô gái Thượng sắc Jrai thôn dã


Em còn nhớ chàng thanh niên bản lạ
Nói tiếng Kinh làm thầy giáo vô tư
Sáng sáng lên trên rẫy, dậy từ từ
Từng cô gái, từng thanh niên hiếu học


Em còn nhớ lúc anh về em "hrớt" khóc
Dặn nhớ mau về làng cũ thôn xưa
Trên cao nguyên dẫu không có bóng dừa
Bóng cây gạo bóng "kơ nia" râm mát


Em còn nhớ hoa "pơ blang" ngào ngạt
Màu đỏ tươi rực rỡ giữa thôn buôn
Nhiều năm qua khi thoáng nhớ chợt buồn
Nhớ vò rượu "nhum pai" say lướt khướt


Điệu "xoang" múa em đi vòng lả lướt
Đôi chân trần cô sơn nữ trên nương
Dưới ánh trăng trông diễm ảo lạ thường
"Giàng" yêu quý ban ơn và phúc lộc


 




Những chữ trong ngoặc là thổ ngữ Jrai của đồng bào Jrai trên cao nguyên Gia Lai Công Tum, Việt Nam


"Giàng" , trời , thần
"Xoang" múa
"Nhung pai" uống rượu
"pơ blang" hoa gạo
"kơ nia" cây cầy, cây dẻ
"hrớt" giận hờn khóc

Được bạn: HB 05.03.2010 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Vẫn Mãi Thế!"